"Cơ trưởng Sinclair thay mặt cho phi hành đoàn xin chào
mừng quí vị đi trên chuyến bay số 602 từ London tới New York của hàng
không vương quốc Anh. Chúng ta đang bay ngang qua Đại Tây Dương trên độ
cao khoảng 35.000 bộ.
Nếu quí vị nhìn ra cửa sổ bên phải của máy bay, quí vị sẽ thấy cánh của máy bay đang cháy.
Nếu quí vị nhìn sang bên trái thì sẽ thấy một cánh của máy bay đang rơi xuống.
Nếu quí vị nhìn xuống Đại Tây Dương, quí vị sẽ thấy 3
người đang vẫy tay chào từ biệt. Một là tôi, cơ trưởng, một người nữa là
anh bạn phi công phụ lái của tôi và người còn lại là cô tiếp viên hàng
không.
Đây là băng thu âm. Chúc quý vị có một chuyến đi vui vẻ!".
Máy bay đi vào tâm bão và lảo đảo trên biển. Bỗng nhiên
tiếng nói từ phòng điều khiển vang lên: “Thưa quí hành khách, xin quí vị
hãy thắt chặt dây an toàn, máy bay của chúng ta chuẩn bị hạ cánh xuống
biển...".
Sau vài giây im lặng, cơ trưởng giải thích tiếp:
"Chúng ta vừa bị mất hết tất cả các động cơ và bây giờ tôi sẽ cố gắng
hết sức để đáp xuống mặt biển một cách nhẹ nhàng nhất”.
Một cô bé kinh hãi níu tay cô tiếp viên hàng không:
- Cô ơi, dưới biển có cá mập không?
- Có, cháu yêu ạ! Nhưng cháu đừng lo! Chúng ta có một
loại thuốc mỡ đặc biệt đã được chuẩn bị trước dành cho những dịp như thế
này. Cháu hãy lấy nó phết lên tay chân!
- Và vì thế cá mập sẽ không ăn thịt cháu nữa hả cô? - Cô bé hỏi tiếp, niềm hy vọng ánh lên trong mắt.
- À, bọn chúng vẫn ăn chứ! Chỉ có điều sẽ bớt ngon miệng đi thôi!